Tường thuật từ Ukraina: Lá thư của một linh mục ở Kyiv

1243 lượt xem

TƯỜNG THUẬT TỪ UKRAINA: LÁ THƯ CỦA MỘT LINH MỤC Ở KYIV

Linh mục Jarosław Krawiec, OP

Linh mục Jarosław Krawiec OP, tường thuật về những khó khăn mà người dân Ukraina vẫn đang phải đối mặt. Cha cũng chia sẻ những câu chuyện về lòng hào hiệp và lòng dũng cảm của những người đang cung cấp thức ăn, nơi ở, những thứ cần thiết và một chút lòng nhân ái của con người cho những người đang gặp khó khăn.

Trong một lá thư gửi cho các thành viên dòng Đa Minh của mình, Cha Jarosław Krawiec, OP, đã tường thuật về tình hình ở Ukraina:

Anh chị em thân mến, Tôi xin bắt đầu kể về Fastiv hôm nay. Nhà Thánh Martin de Porres – do Dòng Đa Minh và các tình nguyện viên giáo dân điều hành – đã thành nơi ẩn náu cho những người bị ảnh hưởng bởi chiến tranh, kể từ khi chiến tranh bắt đầu. Một trong những phụ nữ đầu tiên đến trú ẩn ở Fastiv và hiện đã an toàn ở Ba Lan, đã đến từ Hostomel, một thị trấn chỉ cách Kyiv vài chục cây số. Cô ấy nói với tôi vài ngày trước rằng: con gái Victoria và con trai nhỏ của cô ấy vẫn còn ở lại thành phố. Cũng giống như nhiều người khác trong khu phố “Pokrowskyj” của họ, họ bỗng thấy mình thuộc thẩm quyền của Nga, không có nước, thức ăn, và lò sưởi ấm. Liên tục thấy súng hướng vào họ. Một quý ông thành thật thú nhận, “Tôi là người Nga và tôi rất xấu hổ về điều đó. Họ biến Hostomel thành căn cứ quân sự của họ. Mọi người sống ở đó trong điều kiện kinh khủng, trong số đó có con gái tôi”. Các cư dân đã trở thành lá chắn bảo vệ quân đội của kẻ thù. Hostomel không phải là duy nhất; nhiều thành phố của Ukraina cũng bị đối xử theo cách tương tự.

Những câu chuyện như thế này chắc đã trở thành một cuốn sách dày cộp. Nhà thờ ở Fastiv và Nhà Thánh Martin ngập tràn nước mắt của mọi người – những người đang khao khát tìm thấy những người thân yêu đã mất liên lạc, đang khao khát được về nhà trong hòa bình.

Hôm nay tôi đã nói chuyện được với Cha Misha; trong những ngày này, rất khó để liên lạc với Cha qua điện thoại. Cuối câu chuyện, tôi hỏi Cha rằng tôi nên viết về điều gì cho tốt đây, vì Cha đã kể với tôi rất nhiều về những người tìm thấy nơi trú ẩn với họ, những người từ Fastiv, Irpin, Bucha, Kyiv… Cha đã rất ngạc nhiên với câu hỏi này, mặc dù Cha chưa bao giờ bi quan hoặc thuộc tuýp người bi lụy. Tuy nhiên, rất nhiều điều tốt đẹp vẫn xảy ra xung quanh chúng tôi. Theo ước tính của tôi, nếu chúng ta lấy một thang đo như thước đo của Themis – nữ thần Hy Lạp và hiện thân của công lý, luật pháp và trật tự vĩnh cửu – thì bên tốt chắc chắn sẽ lớn hơn bên kia.

Nhờ sự dấn thân của rất nhiều người cao quý từ Ukraina và Ba Lan, xe buýt chở những người tị nạn đang rời khỏi sân nhà thờ của chúng tôi mỗi ngày. Đôi khi có tới hai chuyến trong một ngày. Cũng chính những chiếc xe buýt – đến đây để đón mọi người – cũng mang thức ăn và thuốc men cho chúng tôi.

Tôi xin bày tỏ lòng biết ơn và cúi đầu thành kính trước tất cả các tài xế – những người ngồi sau tay lái xe buýt, xe tải, xe tải nhỏ và ô tô cá nhân của họ, đi đến những nơi mà mọi người cần sự giúp đỡ của họ. Trong số đó có các linh mục và các nữ tu.

Hôm nay cha sở Valentine và Vyacheslav từ Dunaivtsi (giáo phận Kamianets-Podilskyi) đến thăm linh mục chúng tôi ở Kyiv. Xe tải nhỏ của họ chất đầy thực phẩm, bao gồm một vài xô bánh ngọt làm thủ công và vô số loại rau. Tất cả những thứ này ngay lập tức được chuyển đến các chị em Dòng Thừa sai Bác ái (những người của Mẹ Têrêsa thành Calcutta), là những người điều hành một trung tâm tại thủ đô Ukraina ở đây dành cho những người vô gia cư và những người túng thiếu. Trong nhiều năm qua, các cha dòng Đa Minh đã cử hành thánh lễ cho họ mỗi tuần hai lần, thường là bằng tiếng Anh vì các chị em đến từ nhiều quốc gia.

Vài ngày trước chúng tôi cũng đã nhận được từ Warsaw những phẩm vật mà Charytatywni Freta gửi cho chúng tôi, cũng như một món quà từ Cha Peter ở Legionowo. Cha Peter đã phục vụ trong nhiều năm ở Ukraina và hiện đang cử hành thánh lễ hằng tháng bằng tiếng Ukraina tại Tu viện Thánh Hyacinth của Dòng Đa Minh chúng tôi ở Warsaw. Cha có một trái tim tuyệt vời dành cho Ukraina. Tất cả những phẩm vật đó đầu tiên đến bằng xe lửa từ Ba Lan đến Zhytomyr và hôm nay được ông Leonard chuyển đến bằng ô tô từ Home Church. Đây là những anh hùng thực sự của thời hiện đại. Họ đến những nơi bị chiến tranh nhấn chìm để giúp đỡ với tấm lòng nhân đạo. Họ đi ngay cả khi họ biết rằng con đường trở về có thể bị cắt. Họ đi, thậm chí có nguy cơ bị bắn vào. Những chuyến đi đó thường kéo dài nhiều giờ, thậm chí nhiều ngày, vì người ta phải tìm cách vượt qua những con đường và cây cầu bị phá hủy, xếp hàng dài chờ đợi ở nhiều trạm kiểm soát và tìm kiếm nhiên liệu.

Tôi đang hiểu thực tế mới này và chắc chắn hơn rằng, trong chiến tranh, điều cần thiết không chỉ là binh lính mà còn là tất cả những người ở hậu trường. Họ cung cấp thức ăn và thuốc men. Và khi cần thiết, họ di tản mọi người đến những nơi an toàn. Leonard nói với tôi rằng hôm qua anh ấy đã giúp sơ tán một gia đình trẻ khỏi Kyiv. Người mẹ trẻ có một đứa trẻ sơ sinh trên tay. Vào năm 2014, họ phải trốn khỏi Luhansk, và ngày nay quân đội Nga buộc họ phải rời khỏi Kyiv. Có thể đây là lần cuối cùng; mong cuối cùng họ tìm được nơi ở và nuôi dạy con cái trong hòa bình. Bạn của Leonard là một người lính gần đây đã nói với Leonard rằng: “Vì anh đã giúp vợ tôi rời khỏi thị trấn một cách an toàn, tôi có thêm bình an và tôi có thể bảo vệ đất nước của mình bằng một khẩu súng trường”. Anh ấy nói đúng. Thật tốt khi chúng ta có những người như Leonard và các linh mục như Valic và Slavic.

Ngày 8/3 là ngày của Phụ nữ. Ở Ukraina, đó là một ngày lễ quốc gia và một ngày nghỉ làm. Người ta có thể nhìn thấy những người bán hoa tulip ngày hôm qua ở lối vào cửa hàng gần cộng đoàn của chúng tôi ở Kyiv. Trước khi xếp hàng đến quầy thu ngân ở siêu thị, tôi thấy một người lính với 5 hộp sôcôla. Tôi biết đây là quà dành cho những nữ binh sĩ trong đơn vị của anh ấy.

Tôi hiếm khi mua hoa, vì vậy tôi không biết giá của chúng trước chiến tranh là bao nhiêu, nhưng chắc chắn bây giờ chúng đắt hơn nhiều. Không ngần ngại, Cha Thomas và tôi đã mua 12 bông hoa tulip vì chúng tôi muốn bày tỏ với những người phụ nữ rằng sự hiện diện của họ quan trọng và cần thiết biết bao. Người bán hoa Kyiv đã cố gắng thuyết phục chúng tôi rằng không nên tặng số lượng hoa chẵn (chỉ dành cho đám tang), nhưng chúng tôi không đủ khả năng để giải thích với cô ấy rằng bó hoa chúng tôi mua là dành cho một số lượng lớn phụ nữ. Cô ấy đã rất bối rối nhưng cuối cùng đã bán cho chúng tôi 12 bông hoa tulip màu vàng. Giới kinh doanh thì nghĩ như thế, nhưng riêng đối với chúng tôi, con số 12 này mang nhiều ý nghĩa, ví dụ như nó tượng trưng cho 12 tông đồ…

Vi Hữu
Chuyển ngữ từ: aleteia.org (09.3.2022)
Nguồn: tgpsaigon.net

Có thể bạn quan tâm

Để lại một bình luận